Những ai từng trải qua những thời khắc khó khăn dường như đều
thấy mọi tai họa dường như đến cùng một lúc. Chẳng hạn khi bạn bị mất việc thì xe của bạn gây tai nạn,
con trai của bạn phải nhập viện vì một căn bệnh không báo trước...
Khi bạn túng thiếu, bạn cần tiền, bạn vội kiếm tiền bằng mọi
cách có thể, nhưng thực tế bạn chẳng kiếm được xu nào mà còn thiếu hụt hơn trước.
Fed là một chàng trai tỉnh lẻ sau khi tốt nghiệp đại học anh
ta đến một thành phố lớn tìm kiếm việc làm. Nhưng Fed chẳng tìm được một công
việc nào thích hợp với chuyên môn. Anh ta làm việc chỉ đủ ăn và sống tạm bợ qua
ngày quanh căn hộ rẻ tiền ở ngoại ô.
Sau 5 năm Fed có một quán ăn nhỏ, nhưng buôn bán thì ế ẩm.
Fed làm thêm nhiều việc để hy vọng kiếm thêm tiền mua một căn nhà để ổn định cuộc
sống. Anh đa đầu tư vào công việc làm ăn khác nhưng thường là thất bại. Cuộc sống
không khá hơn. Fed vẫn phải sống trong căn nàh trọ mà anh từng sống trước đây.
Một người bạn thân thời sinh viên mở một trang trại xa thành
phố có ý định rủ Fed cùng làm. Fed nhận lời và hy vọng mình nhanh chóng đổi đời.
Cuộc sống trang trại khá vất vả, nhưng Fed vẫn vui vì hy vọng
sẽ có được khoản thu trong tương lai. Cai trài nhờ sự chăm sóc của Fed và các
công nhân đã vươn lên xanh tốt còn trại gà thì cũng mang lại nguồn thu đáng kể,
ai cũng tràn đầy hy vọng/.
Thế không bao lâu cơn dịch cúm gia cầm bùng phát. Trài gà của
Fed được lệnh phải tiêu hủy để dập tắt đại dịch. Khi cơn dịch tạm thời lắng xuống,
thì một cơn bảo bất ngờ ập đến, nó đi qua trang trại của Fed, nhà của thì đổ sập,
trái cây bật gốc, mọi hy vọng của Fed cuãng sụp đổ
Thế là hết. Fed quay trở lại thành phố với quán ăn nhỏ của
mình. Và suy nghĩ về tương lai và anh đã nghiệm ra
“Khi bạn thực sự khó khăn, tốt nhất là bạn đừng lên là gì cả.
Lúc này sự bình an trong tâm hồn là quan trọng. Hãy phân tích những khó khăn hiện
tại của bạn cũng như khả năng bạn có thể cứu vãn tình hình. Từng chút một, từng
chút một, bạn sẽ gỡ được mớ bòng bong ấy”
Thường thì ai cũng cho mình là người giỏi dang, mình có thể
làm giàu một cách nhanh chóng, nhưng thực tế lại hoàn toàn ngược lại. Khi chúng
ta đi càng nhanh chúng ta càng dễ vấp ngã. Và khi chúng ta bước chậm chúng ta
có thể nhìn được, nghe được và cảm nhận được những thứ xung quanh mình điều đó
giúp ta đi đúng hướng hơn, tránh được những vật cản trên đường đi. Cuối cúng dù
chậm nhưng bạn cũng sẽ đến đích./

“Khi con cá mắc lưới, nó càng quẫy mạnh, nó càng bị quấn chặt”
Cuộc sống luôn đầy những khó khăn. Nếu ta vội vàng hấp tấp
cũng chẳng làm được gì khéo lại chữa lơn lành thành lơn què. Vì vậy ta bình
tĩnh suy nghĩ để lấy lại sự cân bằng và suy tính trước khi hành động.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét